Tôi nghĩ rằng đã là một Hoa hậu thì phải luôn có đóng góp cho cộng đồng, cho xã hội thông qua một hoạt động nào đó. Trong số rất nhiều các vấn đề thì nổi cộm nhất là môi trường. Chúng ta thấy rất rõ là ý thức, nhận thức của nhiều người về môi trường chưa được tốt, khi mình là một người có tầm ảnh hưởng mà tham gia một cách mạnh mẽ vào hoạt động nâng cao ý thức về môi trường, chung tay tạo dựng môi trường Xanh Sạch Đẹp thì sẽ ít nhiều tác động tới những người quan tâm theo dõi ủng hộ mình. Những việc làm thiết thực sẽ có ý nghĩa như một tấm gương tốt để họ nhìn vào, như vậy phần nào thay đổi được cách nhìn nhận, đối xử với môi trường. Do đó, tôi tích cực tham gia vào các hoạt động như giờ trái đất, chạy bộ vì môi trường, Đại sứ Ngày nước thế giới, hiến máu nhân đạo, làm công tác từ thiện…
Tôi được mời vào Công ty Nhựa Đồng Nai cũng chính là từ những ấn tượng của Ban giám đốc đối với những hoạt động vì môi trường của tôi. Có rất nhiều hoạt động hướng tới môi trường trong sạch hơn, trong đó có tuyên truyền nói không với sử dụng đồ nhựa dùng 1 lần, phân loại rác thải, hạn chế sử dụng túi nilon, rác thải nhựa… và cho đến bây giờ tôi vẫn tích cực tham gia.
Trước đây chỉ biết là rác thải nhựa cực khó phân hủy, đến khi bắt tay vào thì hiểu rõ hơn phải đến hàng trăm năm rác nhựa vẫn còn nguyên đó, gây ra mối nguy hại khôn lường, thế hệ sau sẽ ra sao khi ngập trong rác thải nhựa như vậy…, trong khi chưa thể có biện pháp xử lý triệt để thì việc nâng cao ý thức là rất quan trọng, mỗi việc làm của mình tuy nhỏ, nhưng có ý nghĩa lớn vì đã lan tỏa tích cực đến cộng đồng, góp phần thay đổi nhận thức, hành vi về môi trường và cho cả bản thân mình nữa. Từ đó đến nay, khi đi du lịch, đi sân golf tôi không bao giờ mang nước đóng chai bán bên ngoài, mà tự mang bình nước sử dụng lâu dài của mình theo.
Bên cạnh điều hành chuỗi cửa hàng thời trang Adam Store tại thành phố Hồ Chí Minh, Áo dài Ngọc Hân Boutique tại Hà Nội và gần đây với vai trò Giám đốc đối ngoại Nhựa Đồng Nai và Phó Tổng giám đốc Công ty Cổ phần bất động sản du lịch Ninh Vân Bay, thì đúng là rất bận rộn. Nhưng tôi có một quan điểm khi làm việc là phải vui, đi làm giống như đi chơi, đón chào một ngày mới bằng sự hứng khởi với tất cả công việc của mình. Mọi người nhìn vào thì thấy tôi lúc nào cũng như đang đi chơi, đi gặp gỡ bạn bè, điều này không sai, đó là những người bạn, nhưng cũng chính là những đối tác, khách hàng. Dù đang đảm nhận nhiều công việc nhưng tôi coi đó như một “game”, vừa có sự thử thách, vừa có hứng khởi, và cái này lại liên quan đến cái kia và càng ngày càng có mối khăng khít, phát triển.
Ngọc Hân sau 12 năm đăng quang đã cho công chúng thấy sự nghiêm túc của mình trong việc theo đuổi ngành thời trang, một Hoa hậu trở thành nhà thiết kế, mà lại là thiết kế áo dài.
Ánh hào quang của quá khứ sẽ qua đi, chỉ những điều mình làm được sẽ đọng lại trong tâm trí mọi người.
Ý thức được tầm quan trọng đối với việc gìn giữ và phát huy các giá trị văn hóa dân tộc, đồng thời phát huy thế mạnh của mình, Ngọc Hân đã chọn việc thiết kế áo dài làm hướng phát triển bền vững.
Tôi được đi nhiều nước thông qua những chương trình giao lưu văn hóa, được gặp gỡ các nhà thiết kế, từ đó nhãn quan được rộng mở, quốc gia nào cũng có những nét đặc sắc, có bề dày lịch sử, khi đưa lên áo dài như một bức tranh, nên từ đó ấp ủ ước mơ hội tụ những nét đặc sắc của các quốc gia trên tà áo dài Việt Nam.
Chính vì vậy, thương hiệu áo dài Ngọc Hân có Slogan khá đặc biệt là “Tinh hoa văn hóa thế giới hội tụ trong tà áo dài Việt Nam”. Hân sử dụng những hình ảnh đẹp, hoa văn họa tiết đẹp của nhiều quốc gia trên thế giới để đưa lên tà áo dài Việt Nam. Nhiều BST đã trình diễn tại các sự kiện lớn ở nhiều quốc gia, các BST áo dài mang họa tiết, văn hóa của nhiều nước như Ả rập Xê út; Hàn Quốc là Gyeongbokgung cung; Pháp là tháp Eiffel - đã được trình diễn tại trụ sở UNESCO; Nga là kiến trúc Gô tích, búp bê Cachiusa và rất, rất nhiều nữa khó có thể kể hết. Một lần tôi đến Đại sứ quán Nga trình diễn họ rất trầm trồ vì lần đầu tiên thấy bộ áo dài mang những nét văn hóa đất nước họ trên bộ trang phục truyền thống của Việt Nam.
Hay như có lần phải dành 1 tháng để thiết kế 4 bộ áo dài mang văn hóa Ấn Độ, để mặc tại đám cưới bên đó. Ấn Độ mặc Sari trong đám cưới và nếu mình cũng mặc như vậy thì cũng không khác gì họ, nhưng khi mặc áo dài Việt mang hoa văn họa tiết Ấn Độ thì tạo ấn tượng nổi bật và qua đó cũng giới thiệu được văn hóa của mình đến với họ.
Có những ý tưởng đến tình cờ chẳng hạn như có lần vào một shop ở Tokyo Nhật Bản, thấy họ bán rất nhiều trang phục vải Kimono đẹp và đã mua về thiết kế những hình ảnh của đất nước Hoa anh đào trên chính chất liệu vải đó, khi mang đến sự kiện tại Nhật thì bạn rất trầm trồ và ngay lập tức gây thiện cảm. Khi sang đất nước nào thì phải tìm tòi nghiên cứu để có thể chuyển tải được nét đặc trưng nhất của đất nước họ, gắn với văn hóa của họ, và hết sức tránh những điều “kỵ” với văn hóa nước họ, qua đó cũng khiến cho mình hiểu biết hơn, trưởng thành hơn…
Mỗi BST đều có một kỷ niệm, một cảm hứng, nhưng BST khiến tôi nhớ nhất chính là BST áo dài về Hà Nội. Đây gần như là bộ đầu tiên của tôi, đó là năm 2016, khi được mời tham gia Lễ hội Áo dài Hoàng thành Thăng Long, được BTC giao làm bộ ái dài về tranh Hàng Trống, là một dòng tranh rất đặc trưng của Hà thành. Hồi đó tôi chưa có nhiều kinh nghiệm, phải đi gặp nhà nghiên cứu Lê Đình Nghiên để mượn tư liệu là những bản gốc chuẩn xác nhất về nghiền ngẫm để có cái nhìn toàn cảnh, từ đó mới chuyển tải đúng tinh thần của bộ tranh Hàng Trống lịch sử. Ngoài ra tôi cũng có nhiều thiết kế áo dài cho trẻ em đã được công chúng đón nhận và cổ vũ, tạo động lực tinh thần để tôi tiếp tục thiết kế các BST khác.
Chúng ta thấy nhiều bạn nhỏ mặc bộ áo dài tranh Hàng Trống rất là đáng yêu, tôi nghĩ rằng đây cũng là một cách đóng góp cho xã hội thông qua việc mình làm BST chuyển tải tinh thần về văn hóa, về lịch sử để cho các bạn nhỏ cảm thấy thêm yêu lịch sử, văn hóa Việt Nam từ những cái rất gần gũi, thay vì chỉ đơn thuần học trên sách vở. Những năm sau đó còn làm áo dài gắn với chủ đề năm mới, như năm Đinh Dậu thì làm áo dài hình con gà để đón tết, hoặc năm sau thì lấy ý tưởng từ những câu ca dao tục ngữ, phối hợp với họa sỹ Phạm Trinh vẽ lên những bức tranh từ những câu ca dao tục ngữ đó, và thiết kế lên tà áo dài…
Đối với tôi, áo dài không hề xưa cũ, áo dài luôn tràn đầy cảm hứng sáng tạo, bởi luôn mang hơi thở thời đại, không gian xưa hòa quyện với nhịp sống hiện đại của ngày hôm nay mà không hề khiên cưỡng. Tôi sẽ tiếp tục viết câu chuyện áo dài…
2 năm trước, do dịch giã căng thẳng không đi đâu được nên tôi hay vào bếp làm bánh, thạch, chế biến nước ép từ trái cây, rau củ... Còn nấu ăn thì thực sự là chỉ có vài món tủ thôi! (cười).
Có lần, tôi nói với cả nhà là sẽ làm món bún sườn chua. Mọi người háo hức lắm vì biết “trình độ nấu nướng” của tôi thế nào. Tôi mua bún cẩm khô, sợi bún màu tím rất đẹp, sau khi nấu nồi nước lèo sườn với sấu, cà chua rất là ngon rồi, tôi lấy bún thả vào nồi nước lèo (mà lẽ ra phải trần nước sôi để sợi bún mềm ra rồi trụng nước lạnh rồi để ráo nước) thì thấy sợi bún trở nên cứng. Càng quấy thì nồi nước càng đặc sệt lại do tinh bột của sợi bún nở ra, nồi nước lèo sền sệt như sắp thành súp đến nơi rồi, càng quấy càng đặc, và chuyển thành màu tím, nhưng sợi bún vẫn cứng, không ra một thể thống gì. Phải làm thế nào bây giờ? Tôi đặt câu hỏi trong đầu vì biết cả nhà đang rất “đón chờ”, thế là lóe lên một ý tưởng, tôi mang máy xay sữa hạt rồi đổ tất cả vào xay lên và thế là trở thành món …cháo cẩm sườn chua, món không có trong thực đơn của bất kỳ nơi nào. Lúc bưng ra cả nhà ngớ người “Ơ tưởng nay ăn bún sườn chua cơ mà, sao giờ lại thành cháo thế này”. Pha bẻ lái này đã tạo nên một tác phẩm biến tấu xuất sắc, cả nhà vừa ăn vừa có một trận cười đau bụng…
Từ bé tôi đã rất thích sáng tạo, bởi không thích làm một cái gì lặp lại mãi, năm học lớp 1 mẹ dạy cắm cơm, lúc đầu thì thích, chỉ canh đồng hồ để vo gạo nấu cơm, nhưng được 3 ngày thì bắt đầu chán, thấy nồi cơm “nhạt nhẽo” quá trong khi bếp có rất nhiều gia vị, thế là sáng chế ra mỗi hôm cho vào nồi một loại gia vị để xem “nó có khác không”. Hôm thì tý xì dầu, hôm thì tý muối, hôm lại cho ít mắm vào nồi cơm, hôm thì một chút hạt tiêu, trong bếp mẹ có gia vị gì thì cho hết vào, có hôm còn nấu cơm bằng nước dừa. Thế nên mỗi bữa cơm của gia đình là một trận cười no nê…, cái thử nghiệm có thể thành công, có thể không, nhưng nó làm tôi rất hào hứng, phấn khích và rất thích mày mò.
Luôn sẵn sàng thực hiện những cái mới, không ngại thử nghiệm, cái gì khi đã làm quen tay rồi là nghĩ cách để giao việc cho người khác. Đó là những gì có công thức và cứ thế mà làm, rồi lại đi tìm tòi một cái mới để thử nghiệm, để trau dồi bản thân, để vốn sống càng ngày thêm thú vị, thêm kinh nghiệm.
Trước đây tôi rất kỳ thị môn golf, vừa nắng nôi vừa mất thời gian, vừa sợ đen da vì phơi nắng, rồi mưa giông sấm chớp, rồi tư thế thì như …cuốc đất, trong suy nghĩ của mình không bao giờ tôi nghĩ sẽ theo cái bộ môn này cả. Cho đến một ngày bạn trai tôi bảo bắt đầu đi học đánh golf, lúc đó tôi mới nghĩ mình không thể ở ngoài cuộc chơi này được, bởi nếu đã xác định là bạn đồng hành lâu dài với nhau thì phải có cùng một sở thích, cùng quan điểm. Tôi bắt đầu hình dung sau này bạn ấy sẽ có những buổi đi đánh golf 4-5 tiếng, thậm chí cả ngày, trong khi đó mình không chơi được, như vậy thì không ổn. Vậy là quên hết những định kiến, những vất vả trước đây thấy ở bộ môn golf. Có điều rất tình cờ là khi đó cả đám bạn cũng bắt đầu rủ nhau đi học đánh golf. Và đến khi chơi rồi mới hiểu tại sao mọi người lại ham mê như thế. Dậy sớm tinh mơ mờ đất, rồi có những hôm nắng nóng, có hôm thì mưa, nhưng vẫn phải đi bằng được vì trót ham rồi. Golf mang lại cho tôi nhiều thứ, làn da có đen chút cũng chấp nhận, vì nó không đáng kể gì. Golf mang lại sự gắn kết, thứ nhất là với những người bạn cùng trang lứa, rồi đối tác, trên sân golf có thể thắt chặt hơn những mối quan hệ từ trước đây, từ đó ra rất nhiều việc liên quan khác, có thể hỗ trợ qua lại cho nhau, mà công việc của tôi liên quan rất nhiều đến đối ngoại…
Golf tạo ra một sân chơi, một sự kết nối tuyệt vời để mình có thể thuận lợi trong nhiều việc khác nhau, được chia sẻ về nhiều lĩnh vực khác nhau. Và bây giờ đi du lịch ngoài thưởng ngoạn phong cảnh, thưởng thức ẩm thực ra thì tôi còn có mối quan tâm khác là sân golf nào có thể trải nghiệm. Du lịch - golf cực kỳ mật thiết, đi đâu tôi cũng vác theo bộ gậy để đánh. Golf cực tốt cho sức khỏe, giảm cân, giữ dáng, cơ thể thon gọn săn chắc mà không cần phải tập thêm bộ môn gì nữa.
Khi đặt ra mục tiêu nào đó sẽ cố gắng hết sức trong khả năng có thể để hoàn thành, đạt được là điều tốt, nhưng khi không thể đạt được dù đã cố gắng hết khả năng thì cũng coi đó là chuyện bình thường, không bực bội, khó chịu. Tôi đang đọc và rất thích cuốn sách “Nóng giận là bản năng, tĩnh lặng là bản lĩnh”, rèn cho mình được cái tĩnh trong cuộc sống xô bồ. Tôi nỗ lực làm mọi việc không phải vì cuộc sống xa hoa, mà với tôi, sự ấm cúng bên gia đình là điều quan trọng hơn tất thảy.
Trong cuộc sống, tôi gặp gỡ với không ít người có thể nói là cực khủng về độ giàu có. Sáng gặp những người như thế, chiều lại chứng kiến nhiều hoàn cảnh khó khăn, thế nhưng tôi biết là có những người ngồi xe hơi chưa chắc đã thoải mái, vô tư hơn những người đi xe đạp, thế nên khi mình cảm thấy vui vẻ thoải mái, được làm những việc mình yêu thích, không áp lực nặng nề, vì đón nhận mọi việc với tâm thế tích cực, lạc quan. Cái gì đến là điều sẽ phải đến. Mọi thứ đều có nhân duyên. Có được cái “tĩnh” thì sẽ thấy mọi thứ rất nhẹ nhàng.